Search


"Em à, chúng ta không nên...quay lại với nha...

  • Share this:


"Em à, chúng ta không nên...quay lại với nhau!"

Những câu hát nhói đau vang lên bất chợt, anh thấy lòng mình như thắt lại. Có lẽ bây giờ em cũng đang ngồi nghe tiếng mưa như anh, và thầm nghĩ "vẫn còn thương như vậy, cớ sao lại không thể quay về...". Nhưng chuyện hợp tan đôi khi không giản đơn như tháo những chiếc lego rồi ráp lại. Một lần tổn thương nhau rồi, có miễn cưỡng hàn gắn, chắp vá cũng chỉ làm mình vui trong phút chốc, rồi lại buồn thêm đến tận sau này mà thôi.

Đã từng khóc vì nhau, đã từng đón nhận lời chia tay như một điều không thể khác, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng từng nuối tiếc vì quá nhiều điều đẹp đẽ từng có. Anh nhớ lắm những phút giây được ôm em vào lòng, nhớ lắm mùi hương của em, và đôi lần anh từng đứng lại rất lâu, tìm kiếm xung quanh vì cứ ngỡ đâu đây thoảng mùi hương đó. Anh đã từng nghe một bản nhạc rất nhiều lần, vì một ngày xưa cũ em đã từng hát qua. Anh đã từng rất nhiều lần gõ những dòng tin nhắn cho em, tìm đủ mọi cái cớ để hỏi thăm em, nhưng không đủ can đảm gửi đi, đành lẳng lặng xóa hết. Anh vẫn theo dõi cuộc sống của em hàng ngày, chỉ là anh không xuất hiện trước mặt em nữa, để tránh cả hai ta phải đau lòng.

Có những chuyện tình đã từng kết thúc, cả hai vẫn còn tình cảm với nhau nhưng lại không tìm được lối đi để cùng nhau tiếp tục, vì biết có quay về thì cũng sẽ là một vòng tròn luẩn quẩn, cái kết đã được dự đoán trước, không phải cả hai người cùng vui. Người ta nói chỉ cần tình yêu đủ lớn thì có thể vượt qua mọi thứ. Chúng ta dang dở thế này, có lẽ vì mình yêu nhau chưa đủ nhiều rồi. Chưa đủ niềm tin, chưa đủ kiên định, chưa đủ liều mạng, chưa đủ bất chấp mọi thứ để có nhau. Anh và em, rốt cuộc chỉ có thể nhớ về nhau bằng xót xa và nuối tiếc.

Em đừng cố nuôi hi vọng vào một ngày cả hai ta tái hợp nữa, nghe anh. Chúng ta vẫn có thể lặng thầm dõi theo nhau, nhưng đừng bao giờ cố trở về bên nhau, vì anh không muốn ngay cả những kỉ niệm đẹp nhất cũng không thể giữ được. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ không quên, nhưng sẽ đong đủ nỗi buồn để hiểu rằng mình phải gạt nước mắt để đến với người khác, ở bên họ, chăm sóc họ, cùng họ xây dựng một gia đình.

Còn hai chữ "chúng mình", đời này kiếp này thực sự là không thể nữa rồi.

#DuPhong


Tags:

About author
not provided
Tác giả sách & CEO Carobooks
View all posts